Theo đó, học sinh sau khi hoàn thành chương trình học tập sẽ nhận được bằng Tốt nghiệp THPT Việt Nam song song với bằng Tú Tài Mỹ (American High School Diploma) do trường STM cấp. Bằng tốt nghiệp được công nhận ở Việt Nam và có giá trị toàn cầu, giúp học sinh có cơ hội học tập tại các trường đại học hàng đầu trên thế giới.
Bà Trần Mỹ Ngọc thì cho hay, ĐH Oxford là ước mơ của hàng triệu sinh viên toàn cầu, trong đó có Việt Nam. Song, số lượng du học sinh Việt tại ngôi trường lâu đời thứ 2 thế giới vẫn rất hạn chế. "Oxford không phải là giấc mơ hão huyền, nó hoàn toàn nằm trong tầm tay nếu chúng ta biết nỗ lực, kiên trì, biết khiêm nhường học hỏi, biết thay đổi bản thân để trở nên tốt hơn", bà Ngọc khẳng định.
Trước đó, tạp chí Suba Diving đưa tin ba động cơ của máy bay vẫn được gắn trên cánh và vây đuôi, buồng lái; nhà vệ sinh và bếp vẫn còn nguyên vẹn. Tuy nhiên, hàng ghế giữa đã được loại bỏ để thợ lặn có thể tiếp cận tốt hơn.
Cậu học trò đầy trách nhiệm và chân tình đã về lại lớp, Phượng thấy ấm lòng. Nhớ những ngày mới lên, Phượng có phần đơn độc trước không gian rộng lớn của miền núi rừng. Nhất là vào buổi tối, khi ngồi soạn giáo án một mình trong phòng tập thể, Phượng nghe tiếng gió hú vào vách núi, tiếng loài thú ăn đêm, Phượng hoảng sợ. May sao, những buổi tối như thế, Giang, thầy giáo trẻ dạy toán luôn sẵn sàng soạn bài cùng Phượng. Giáo án ai người ấy soạn, xong công việc, Giang trở về phòng tập thể dành cho nam ở khu đối diện. Có Giang, Phượng bớt sợ nhưng Giang không giúp được Phượng vơi đi nỗi nhớ nhà. Đã bao lần Phượng khóc. Sao Phượng lại lên đây? Những suy nghĩ thiệt hơn, khiến Phượng nhiều lần chất vấn mình như thế. Mẹ Phượng gọi điện bảo: "Nếu không chịu được thì về con ạ!". Phượng đã cố nén cảm xúc để an ủi mẹ: "Con rất ổn, trên này không khí trong lành, đồng nghiệp thân thiện, học trò ngoan ngoãn lễ phép". Tất cả những điều Phượng nói đều đúng, duy có nỗi cô đơn, nỗi nhớ nhà là Phượng phải nén sâu vào trong để mẹ không biết.
Ông Trần Văn Khải (52 tuổi, Q.6) ghé mua bánh mì nói: "Tôi là khách ruột của bả. Ăn ở đây chắc cũng mười mấy năm rồi. Giờ quen vị bánh mì của bà Liễu, tôi ít khi nào mà ăn bánh mì ở chỗ khác lắm. Ngon nhất ở đây là thịt. Thịt mới, không bị hôi, mềm, hương vị rất đặc trưng. Đặc biệt là bà chủ lúc nào cũng vui vẻ, nhiệt tình".
Thư kể: "Đó là chuyến đi đầu tiên, trải dài từ Thái Bình Dương, Đại Tây Dương, Ấn Độ Dương, đi qua hai con kênh đào huyền thoại Panama và Suez. Tuyến hành trình đó kéo dài khoảng 8 tháng, thay vì 4 - 5 tháng do dịch Covid-19, nên em không về nhà đúng hạn được. Bão ở Đại Tây Dương là thứ em sợ nhất. Sóng to, gió lớn khiến tàu rung lắc dữ dội tưởng chừng có thể lật úp, kéo dài mấy ngày liên tiếp khiến mọi người không ai nghỉ ngơi ăn uống được; nhưng công việc mỗi ngày vẫn cứ phải làm. Em đã trải qua 2 năm ăn tết xa nhà, vì công việc nhiều nên cũng không có thời gian tủi thân gì cả. Chỉ những lúc rảnh thì em tranh thủ gọi về nhà chúc tết gia đình".
7.47GB
Xem3.68B
Xem939.77MB
Xem95.64MB
Xem5.22GB
Xem148.81MB
Xem84.3775.34MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
xổ số miền bắc gì khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
866qq288 mobile
2025-08-11 11:52:09 link thien ha bet
73579king.com casino
2025-08-11 11:52:09 ethan yau poker
141xôi lạc trực tiếp bóng đá hôm nay nữ
2025-08-11 11:52:09 Khuyến nghị
70033win7 com đăng nhập
2025-08-11 11:52:09 Khuyến nghị